|
MUNIR, verbe |
[T-L : munir ; GD : munir ; GDC : munir ; FEW VI-3, 222a : munire ; TLF : XI, 1221a : munir] |
A. - | "Pourvoir qqc. de (d'une protection), protéger qqc." ... ... |
| Rem. GUILL. DIGULL., Pèler. vie hum. S., c.1330-1331, 4178 ; 4446 (T-L VI, 434). |
| - | Munir (un bâtiment) à l'encontre de qqc. "Protéger (un bâtiment) contre qqc." ... |
| - | Au fig. "Protéger" ... ... |
| Rem. GILLES LE MUISIT, Poésies K., t.1, c.1347-1353, 41 (T-L VI, 434). |
B. - | P. ext. |
| 1. | "Pourvoir qqn ou qqc. de qqc. (d'une chose nécessaire)" ... ... ... ... |
| 2. | "Accompagner qqc. de qqc." ... |
DMF 2020 - Synthèse |
Robert Martin |
|
|