|
CHARRUE, subst. fém. |
[T-L : charrue ; GDC : charue ; AND : charue ; FEW II-1, 424b : carruca ; TLF : V, 578a : charrue] |
A. - | "Instrument servant à labourer, charrue" |
B. - | P. méton. "Attelage (de la charrue)" |
C. - | [Sur char] |
| 1. | "Chariot" |
| 2. | "Charroi, charriage" |
DMF 2020 - Synthèse |
Robert Martin / Pierre Cromer |
|
|