|
BOUCHEL, subst. masc. |
[GD : bouchel ; FEW I, 583a : bucca] |
A. - | "Embouchure (d'un four)" |
| Rem. Doc.1332 (bouchiau) ds GD I, 694c. |
B. - | "Ce qui permet de boucher, bouchon" |
| Rem. Doc.1348 (bouciau) et 1426 (bouchaulx) ds GD I, 694c. |
DMF 2020 - Synthèse |
Robert Martin |
|
|